Nguyễn Kim Tiến

Hình như bài hát nào chạm vào nỗi nhớ của tôi cũng dễ làm tôi chảy nước mắt. Nó ở lại trong lòng tôi rất lâu. Thấm vào lòng tôi ngọt ngào như mật. Nó như xoa dịu nỗi đau tôi.

Nhạc sĩ Ngô Thuỵ Miên đã nhớ đến Sài Gòn tha thiết khi ông lang thang giữa trời Paris. Còn tôi nhớ nắng Qui Nhơn của tôi đến ngẩn ngơ khi tôi lang thang giữa mùa bão tuyết Minnesota!

Không biết nỗi nhớ nào lớn hơn nỗi nhớ nào, nhưng đã là nỗi nhớ thì nó quặn thắt tim gan.

Tôi yêu thích nhạc Ngô Thụy Miên. Nhạc của ông nhẹ nhàng nhưng dào dạt, mềm nhưng khắc khoải. Nó cứ từ từ len lén vào hồn, đánh thức trái tim nồng nàn yêu thương, làm người nghe cũng như người hát cứ tưởng như mình là người trong cuộc.
  
Hôm nay tôi mời bạn cùng nghe với tôi hai bài đã để lại trong tôi nhiều tình cảm yêu thương. Có lẽ mỗi chặng đường đời cho mình những rung động và cảm nhận khác nhau. Phải chăng niềm đau nhớ về quê hương càng lúc càng mãnh liệt khi tóc đã bạc, sự nghiệp đã xong, gia đình đã toại nguyện, nên quê hương nguồn cội đang níu kéo ta về dù chỉ là trong mơ!

Bài đầu tiên là bài “Nắng Paris, Nắng Sài Gòn” do ca sĩ Trần Đức hát. Đây là bài hát duy nhất mà tôi nghe ông hát. Ông mang cái nức nở đi giữa lòng Paris mà nhớ quá mưa Sài Gòn của nhạc sĩ Ngô Thụy Miên với một cách diễn đạt rất riêng của ông. Tôi rất thích nghe bài này qua giọng ca của Trần Đức, nó ray rức, buồn thương một Sài Gòn đã bỏ lại phía bên kia bờ đại dương.
   
  

Em Sài Gòn rất nhớ của Ns Ngô Thụy Miên làm tôi nhớ quá Em Qui Nhơn phố biển của tôi.

Giữa lòng Paris, giữa cái nắng ngọt ngào, giữa những đôi môi mềm mại của Paris, ông vẫn thiết tha nhớ đến những hàng quán và những con đường ướt đẫm sau những cơn mưa Sài Gòn chỉ còn là ký ức và  màu aó lụa Hà Đông nhẹ nhàng vương vấn cũng chỉ còn trong tâm tưởng; mềm trong nắng và mỏng manh trong sương! Nhớ quá, thương quá nên tiếng đàn cất lên dìu dặt gửi bay theo gió, lơ lững trong không gian hai mùa mưa nắng để mong sao “Nắng Sài Gòn, xin em còn giữ trong tim, xin vẫn còn màu áo lụa Hà Đông”.

Bài thứ hai là bài “Em còn nhớ mùa Xuân”. Nhạc sĩ Ngô Thụy Miên đã mở đầu bằng những câu hỏi với biết bao tình tự yêu thương để rồi tự trả lời một cách khẳng định rằng không có nơi nào đẹp bằng Sài Gòn hôm qua, không có nơi nào đẹp bằng Sài Gòn mai sau, để rồi lại hỏi “em có mơ ngày hát câu hồi hương”. Hãy cứ mơ, những giấc mơ đời làm ta hiện hữu! Hãy mãi mơ nhé!

Em còn nhớ mùa Xuân - Sĩ Phú trình bày 


Thật vậy, Sài Gòn đã ở lại trong lòng người đi nhiều nhớ thương chất ngất. Những hàng quán, những con đường thân quen một thời đã được mang theo, nhớ về. Những mối tình, đứt khúc, gãy lìa trong vội vã. Và rồi những lá thư không bao giờ ngừng viết có đến được với em, em Sài Gòn. Sài Gòn đã cười, đã khóc theo vận nước nổi trôi.

Nhạc sĩ đã khẳng định trái tim mình sẽ mãi chờ, mãi đợi nhưng có khi ông lại hồ nghi nên thêm một lần nữa ông hỏi “Em có khi nào chơt nhớ mùa Xuân, nhớ nắng hanh vàng nhuộm áo Hà Đông.” Có lẽ đời sống quá vội vã, quá bận rộn nơi này nên ông đã hỏi lại “Em có khi nào chợt nhớ…” Hai từ “chợt nhớ” mang chút ngậm ngùi nhưng tôi nghĩ rằng ông đã cứ muốn hỏi để được trả lời, để được khẳng định thêm lần nữa với “Anh ở nơi này vẫn luôn chờ mong”!

Điểm đặc biệt của hai bài này là áo lụa Hà Đông. Màu áo lụa Hà Đông đã là một kỷ niệm gắn liền với ông khi ông không còn thấy, còn nhìn được. Nó đã ngoài tầm tay với! Và Paris, Sài Gòn và aó luạ Hà Đông nghiễm nhiên trở thành những nối kết tâm trạng lan toả khắp nơi, vượt cả không gian và thời gian làm chùng lòng khách viễn du. Ông đã không thể tách rời những móc xích cảm xúc về chiếc aó lụa Hà Đông ra khỏi móc xích cuộc đời ông. Thế nên khi nghe hai bài này tôi lại liên tưởng đến bài “Aó Luạ Hà Đông”, thơ Nguyên Sa và Ngô Thụy Miên viết nhạc đã một thời làm chúng ta say mê với giọng ca Duy Trác.

Sài Gòn mãi mãi ở trong lòng người dân Sài Gòn như Qui Nhơn vẫn mãi mãi ở trong lòng người dân Qui Nhơn và tôi nghĩ rằng quê hương Việt Nam vẫn mãi mãi ở trong lòng dân Việt dù đời sống là những chia cách nghìn trùng!

Cảm ơn Nhạc sĩ Ngô Thụy Miên. Những bản tình ca của ông đã làm trái tim hàng triệu người thổn thức trong đó có tôi. Hãy cứ mãi là người Nhạc Sĩ của những bài tình ca ông nhé!

Nguyễn Kim Tiến
26 tháng 5 năm 2011

  

Bình luận

Đăng Nhập/Xuất